Một năm kia – Lâm Tự Từ

2

Tác giả: Lâm  Tự Từ

Thể loại: hiện đại, 1×1, ôn nhu công  bình phàm thụ, ấm áp, HE , anh em cùng cha khác mẹ

Paring: Tống Phùng Minh x Phương Tiểu Hi

Tình trạng: hoàn (10 chương chính văn )

Dịch: QT 

Edit: Quỳnh Hương 

LINK 

* cảm nhận *

buồn….đọc xong truyện này mình chỉ thấy buồn thôi

dẫu cái kết có thể là HE hoặc BE vì chị Tự  để mở 

với 1 cú điện thoại làm cái kết rẽ sang 1 hướng khác T^T

đọc xong truyện này m đã khóc cảm thấy chị Tự  đvs Tiểu Hi thật xuống tay

trong tất cả các truyện của chị mình đọc cái nào ucngx nhẹ nhàng nhưng buồn

ít ra m cảm thấy các nv còn có niềm hạnh phúc và nhận đc 1 cái hE thoả mãn

nhưng vs Tiểu Hi chỉ thật a thật khổ….

cuộc sống của cậu đầy cực khổ , hành trình đến  vs tình yêu của a và Phùng Minh thật gian nan

cái cách mà Tiểu Hi có đc ty của Minh toàn nước mắt

Minh đvs Hi thật tàn nhẫn, nhất là cảnh bắt Hi đi tìm ng phụ nữ mà a yêu

dù ng a yêu là nữ nhân kia nhưng ng quan trọng nhất đvs a lại là cậu??

quá ích kỷ nhưng Hi chấp nhận vì c yêu a mất r………:((((

 

.

.

.

.

.đọc xong truyện nghĩ thầm à chắc là Hi gọi nhưng truyện đơn giản thế thì chị Tự đã k cho vào….

cái kiểu ném bom nàu làm ❤ e đau đớn

và chạy ngay đi đọc ” Thiên sứ nơi đâu “

ngay mở đầu thì đã hiểu…………………………..

* nội dung*

Cậu – Phương Hiểu Hi yêu hàng xóm trước kia của cậu, là người đầu tiên cậu thích, còn là…… em trai cùng cha khác mẹ của cậu

Anh – Tống Phùng Minh chỉ yêu nữ nhân nhưng vs a ng quan trọng nhất lại là 1 nam nhâm….

thời thơ ấu 2 ng là bạn thân nhưng c lại bị a bị phản bội vì nữ nhân

A.. a chỉ yêu nữ  nhân c biết chứ !!!!

Gặp lại a là điều c k ngờ và càng k ngờ rằng m sẽ chuyển về sống cùng nhà vs con ng đã gây tổn thương cho cậu

điều này vs cậu là 1 niềm hạnh phúc hay chỉ mang lại đâu khổ khi ở gần con người tàn nhẫn này ??

cậu yêu và chấp nhận mọi thứ  ở anh

chấp nhận nhắm mắt chịu đau để đc yêu a

nhưng con tim c không mạn mẽ như như c tưởng

.khó khắn để có đc t/y a nhưng mọi chuyện lại nghiệt ngã vs c

hạnh phúc vs c có lẽ qá mong manh……

ĐAU !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!